Giống như khi ta ném viên sỏi xuống mặt nước, những gợn sóng vòng tròn cứ mở rộng ra mãi, mối liên hệ của một con người cũng mở rộng dần theo năm tháng. Lúc chào đời chỉ biết những người trong nhà (bố mẹ, ông bà, anh chị em) và họ hàng thân cận (cô, dì, chú, bác). Lớn hơn chút nữa, tiếp xúc với những người hàng xóm và bạn bè của gia đình. Đến tuổi đi học, gặp gỡ bạn bè, thầy cô giáo, người quen, người lạ. Khi trưởng thành, “ra đời” đi làm sẽ có các mối quan hệ với đồng nghiệp, khách hàng, người phụ trách, đối tác, “kẻ thù”. Về mặt tình cảm, sẽ có bạn thân (cùng giới, khác giới), người yêu, ý trung nhân, kết hôn, sinh con. Vòng đời lại tiếp tục mở ra những vai trò mới.
Năm vòng tròn giao tiếp của trẻ được thể hiện qua những hoạt động của bàn tay khi tương tác với người khác:
1. Tâm vòng tròn: dành cho người ruột thịt (bố đẻ, mẹ đẻ, anh chị em ruột), trẻ được quyền (hoặc cho phép) VÒNG TAY ôm hôn, bế ẵm, cõng, tắm khi chưa tự mình làm vệ sinh, ngồi vào lòng, ngủ chung,... Đây là điều tế nhị bảo vệ bố dượng/ mẹ kế khi tiếp xúc với con riêng của người kia, vì ngay cả con ruột, dân gian Việt Nam vẫn phòng xa khi con cái đến tuổi lớn: "Con gái 13 không qua giường bố, con trai 17 không nhảy giường mẹ".
2. Vòng tròn tiếp theo: dành cho người thân cận như bà con họ hàng, thầy cô, bạn bè: bé được quyền NẮM TAY, “cho phép” vuốt tóc, vỗ vai thân mật, xoa đầu khích lệ.
3. Vòng tròn thứ 3: dành cho người quen (hàng xóm tin cậy, bạn đồng nghiệp của cha mẹ, đã được gia đình sàng lọc), bé được quyền BẮT TAY, chào hỏi, trò chuyện,...
4. Vòng tròn thứ 4: dành cho người lạ, bé chỉ cần VẪY TAY chào, tạm biệt.
5. Ngoài tất cả các vòng tròn này, với những "người đáng ngại", bé XUA TAY, không tiếp xúc (chứ không phải là xua đuổi, chọc phá, kỳ thị người ta). Người đáng ngại không phải là người đen đủi xấu xí, ngớ ngẩn, tâm thần hay làm cái nghề nào đó, mà là tự trẻ cảm thấy không thích, bất an, không thoải mái. Khi bị họ cố tình đụng chạm vào người nhất là vùng quần áo lót, trẻ có quyền “tỏ thái độ” bằng cách bảo người đó dừng lại. Nếu họ vẫn tiếp tục, hãy hét to lên rồi bỏ chạy, sau đó kể lại cho người lớn biết.
Người thân, người quen, người lạ mà gây cho bé cảm giác ấy cũng bị coi là “người đáng ngại”. Phụ huynh phải tin vào cảm nhận này của trẻ và đừng ép con phải xã giao với họ mà chưa hỏi rõ vì sao con “ngại’.
(Nguồn: Cẩm nang Giáo dục giới tính - NXB Phụ nữ)